Đầu ngón tay Ôn Văn lộ ra một tia năng lượng, muốn giết chết ba con thủy quái này, Sở Vĩ ở bên cạnh nên anh không tiện thu ba tên ngu ngơ này vào trong trạm thu nhận, hơn nữa đối với Ôn Văn hiện giờ mà nói, quái vật cấp Tai Hại cũng không phải quá hiếm thấy.

Trên người Ôn Văn mơ hồ truyền ra sát khí làm quái vật bạch tuộc màu xanh sợ tới đưa tay bụm miệng, hai tên đồng bạn của nó thậm chí còn không ý thức được người trước mắt nguy hiểm cỡ nào.

Đúng lúc này thiết bị đầu cuối siêu thợ săn của Ôn Văn và Sở Vĩ cũng nhận được tin tức, phân biệt nhận một mệnh lệnh.

Ôn Văn nhận được lệnh bảo anh tiến tới địa điểm mà Khủng Điệp đã báo, tiêu diệt cơ thể mẹ của quái trùng rết Scutigera Coleoptrata, mà Sở Vĩ thì nhận được lệnh tới trợ giúp Khủng Điệp và Thú Dữ bị vây công.

"Nơi này giao cho tôi, ông mau đi hỗ trợ đi." Ôn Văn lập tức nói với Sở Vĩ.

Sở Vĩ gật đầu, sau đó chạy tới hướng được truyền lệnh, để lại Ôn Văn đối mặt với ba con quái vật cấp Tai Hại này.

Ôn Văn nghẹo đầu, có chút hăng hái nhìn ba con quái vật trông như linh vật này, nếu Sở Vĩ không ở thì anh sẽ tóm chúng vào trong trạm thu nhận.

Dạng quái vật lớn lên có dáng vẻ giống như linh vật thế này thật sự rất hiếm thấy.

"Bọt biển đại thiếu gia tao đây chính là thiên tài đệ nhất của bộ tộc bọt biển, nhân loại ngu xuẩn này..."

Bọt biển đang huyên thuyên không ngừng nghỉ kể về sự vĩ đại của mình thì tóc đen giống như thủy triều lùa tới trói nó lại, sau đó xiềng xích màu đen ẩn bên trong kéo nó vào trong trạm thu nhận.

Sao biển béo muốn cứu viện, nó phình cái bụng béo của mình lên, sau đó ở phần vị trí trung tâm phóng ta một tia sáng laser màu xanh nhạt.

Nhưng tia sáng này đã bị tay phải của Ôn Văn cản lại, sau đó tùy ý chỉ tay trái về phía sao biển béo, tia laser tương tự xuất hiện trên người nó, bắn nó ngất xỉu.

Sau đó Ôn Văn nhìn sang con bạch tuộc chỉ có vài cọng lông lưa thưa kia, năng lượng màu tím đen quanh quẩn trên tay.

Có điều khi Ôn Văn muốn ra tay với nó, nó đã giơ cả tám cái chân của mình lên tỏ vẻ đầu hàng, nó không ngu ngốc đần độn giống như bọt biển và sao biển."

"Mày thức thời thật đấy, có thể bớt chịu khổ một chút."

Ôn Văn cười khẽ một tiếng rồi thu luôn nó vào trong trạm thu nhận.

Sau đó anh đơn giản liếc nhìn năng lực của ba con quái vật này một chút, quái vật bọt biển có thể làm cơ thể Ôn Văn biến thành mềm mại như bọt biển, có thể miễn dịch với bất cứ đòn tấn công nào từ cấp Tai Nạn trở xuống, hơn nữa cơ thể có khả năng kéo dài và dát mỏng rất mạnh.

Bạch tuộc thì có thể phun ra mực nước, tám cánh tay có thể sử dụng loại vũ khí khác nhau tiến hành tấn công.

Mà năng lực của sao biển béo thì... Ôn Văn có thể dùng rốn phóng ra tia laser, hình dạng có chút ma quái...

...

Đơn giản nhìn năng lực của bọn họ một chút, Ôn Văn một thân một mình đi tới vị trí cơ thể trùng mẹ mà Khủng Điệp đã suy đoán.

Đó là một siêu thị cỡ lớn tên là Tân Vạn Khách, khá nổi tiếng ở tỉnh Quảng Đông.

Lúc này cổng lớn và cửa sổ siêu thị đều bị cửa cuốn đóng kín, không thể nhìn thấy tình huống ở bên trong, nếu áp sát cửa thì có thể nghe thấy bên trong có chút âm thanh khó hiểu.

Đó là âm thanh của vô số cái chân chỏ đạp lên mặt đất!

Ôn Văn cẩn thận lấy ra lưỡi dao ô uế, đặt lên cửa cuốn cắt một lỗ hổng đủ để ra vào, sau đó nhìn vào bên trong.

Tuy chỉ là một màu đen kịt nhưng nơi này đang khá là bận rộn, hàng hóa trên kệ đang nhanh chóng biến mất.

Hàng hóa biến mất chủ yếu là những loại thực phẩm có hàm lượng đường cao, ví dụ như kẹo, mật ong và một số thức ăn nhẹ, số thức ăn này không ngừng được đưa tới kho lạnh của siêu thị.

Mà thứ vận chuyện đống hàng hóa này lại chính là con rết Scutigera Coleoptrata cao cỡ nửa người, dài gần hai ba mét!

Kích thước nó tuy to lớn nhưng hành động lại nhẹ nhàng không có tiếng động, dáng vẻ vận chuyển hàng hóa trật tự ngay ngắn, trông rất quỷ dị.

Có điều ở trong mắt Ôn Văn thì đám rết Scutigera Coleoptrata kia chẳng có gì đáng lo cả, nguyên nhân là tuy kích cỡ của chúng lớn thế thôi nhưng thực lực thì vẫn chưa tới cấp Tai Họa, chỉ trông có chút khủng bố mà thôi.

Nhưng mặc dù không bước chân vào thế giới sinh vật siêu phàm nhưng cũng không phải là người bình thường có thể dễ dàng đối phó, ít nhất phải là nhân viên hỗ trợ được huấn luyện nghiêm khắc, hoặc là quân đội mới có thể chống lại chúng.

Vì đám trùng này mà cả siêu thị đều tỏa ra mùi khó ngửi, đó là mùi hương đặc trưng trên người côn trùng cỡ lớn, nó làm Ôn Văn phải bịt mũi.

Chỉ là đám rết Scutigera Coleoptrata này vẫn chưa đủ chứng minh cơ thể mẹ của rết Scutigera Coleoptrata đang ở nơi này.

Vì thế Ôn Văn đưa tay lên chạm lên huy hiệu nhân viên thu nhận, nhìn thấy được tình huống mấy chục mét vuông bên trong, hơn nữa huy hiệu nhân viên thu nhận còn truyền tới cảm giác nóng hổi rất rõ ràng.

Bên trong kho lạnh của siêu thị này có một con rết Scutigera Coleoptrata có kích cỡ rất to lớn, nó cao tầm năm sáu mét dài mười mét, to đến mức làm kho lạnh kia trông có vẻ hơn nhỏ hẹp.

Làm người ta chú ý nhất định cái bụng to của nó, giống như một quả bóng lớn đường kính bảy tám mét, cái bụng vẫn luôn chấn động nhè nhẹ, bên trong hình như có thứ gì đó đang ngọ nguậy.

Nó đang ăn không ngừng, chính là số thức ăn có hàm lượng đường cao và những cái xác mà không biết lũ rết Scutigera Coleoptrata lôi từ đâu tới.

"Không cần kiểm tra nữa, nó khẳng định chính là cơ thể mẹ của đám rết Scutigera Coleoptrata, hơn nữa xem ra nó đã chuẩn bị sinh dục lần thứ hai rồi!"

Có điều Ôn Văn cũng không lập tức lao ra, bởi vì thực lực của cơ thể mẹ con rết Scutigera Coleoptrata vượt quá dự đoán của anh... Tai Nạn thượng tự!

Cảm giác ấm áp mà huy hiệu nhân viên thu nhận truyền tới chính là từ cơ thể mẹ con rết Scutigera Coleoptrata này.

Nhưng Ôn Văn rất nghi ngờ, cơ thể mẹ con rết Scutigera Coleoptrata này liệu có phải là đối thủ của mình hay không, trong nhóm cường giả Đồng Hóa trung tự thì anh cũng là người có thực lực mạnh, mà cơ thể mẹ con rết Scutigera Coleoptrata kia có cái bụng to đến như vậy, hành động chắc chắn sẽ bị hạn chế.

Do dự một hồi lâu, Ôn Văn vẫn không ra tay đối phó.

Ngoại trừ thực lực của nó thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó chính là nơi này làm Ôn Văn mơ hồ có cảm giác bất an.

Loại bất an này không phải tới từ con rết Scutigera Coleoptrata to lớn kia, mà tới từ chính nơi này, giống như nơi này có thứ gì đó có thể uy hiếp anh.

Chính loại bất an này làm Ôn Văn xác nhận, tên Ngô Vọng kia khẳng định có sắp xếp ở nơi này.

Con rết Scutigera Coleoptrata to lớn này bại lộ quá đơn giản, không tốn quá lâu đã bị tìm thấy, mà siêu thị này cũng không bí mật gì.

Vì thế có lẽ Ngô Vọng đã để lại thứ gì đó ở nơi này, dùng nó để bảo vệ con rết Scutigera Coleoptrata khổng lồ này, mà thứ đó có thể làm Ôn Văn cảm thấy bất an!

Nhưng cứ vậy từ bỏ con trùng này là không thể nào, đợi đến khi nó tiến hành lần dựng dục thứ hai thì phiền phức của thành phố Hóa Sơn này lại càng lớn hơn nữa.

Vì thế Ôn Văn muốn tìm một kẻ thế mạng, tới đây giúp mình rà bẫy.

Người này không thể là người của Hiệp Hội Thợ Săn, vì thế chỉ có thể là đám ngu ngốc của thành phố nước Oye đang lăn xăn đi tìm người mà thôi.

Tốt nhất là có thể tới một con quái vật Tai Nạn thượng tự, như vậy vừa có thể giảm bớt áp lực cho bên Khủng Điệp, lại vừa có thể làm hai con quái vật Tai Nạn thượng tự cắn xé lẫn nhau, mà Ôn Văn anh thì có thể làm ngư ông đắc lợi.

Nghĩ xong kế hoạch, làm thế nào dẫn quái vật thành phố nước Oye tới nơi này chính là một vấn đề lớn.

0.07258 sec| 2425.359 kb